Ngày kia nhà bác học Albert Einstein đi xe lửa. Khi người soát vé đi từng hàng ghế để soát vé hành khách, lúc đến chỗ Einstein ngồi, Einstein lục túi áo vest, nhưng không thấy vé, ông mở cặp xách tay nhưng cũng không thấy vé, lục túi áo bên kia, cũng không thấy vé, ông nhìn xuống ghế ngồi, cũng không thấy vé. Người soát vé xe lửa lên tiếng: “Tiến sĩ Einstein, tôi biết ông là ai. Chúng tôi đều biết ông là ai. Tôi tin rằng ông đã mua vé. Ông đừng lo nữa.” Einstein gật đầu cám ơn. Người soát vé tiếp tục đi soát vé từng hàng ghế. Khi chuẩn bị qua toa khác, người soát vé nhìn lại Einstein, thấy ông quỳ xuống sàn, đưa mắt tìm gì đó nơi băng ghế ngồi. Người soát vé đi đến nói: “Tiến sĩ Einstein, xin ông đừng lo nữa. Tôi biết ông là ai. Chẳng có nan đề gì đâu. Ông không cần vé. Tôi biết ông đã mua vé rồi.” Einstein ngước mắt lên trả lời: “Anh bạn, tôi biết tôi là ai; nhưng tôi không biết mình xuống ga nào.”
Tất cả chúng ta đều đã vào đời, nhưng chúng ta có biết mình đi về đâu không?