Kinh Thánh: 1 Phi-e-rơ (Peter) 3:8-12
Rốt lại, hết thảy anh em phải đồng lòng đầy thương xót và tình yêu anh em, có lòng nhơn từ và đức khiêm nhường. Ðừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành. Vả, ai muốn yêu sự sống và thấy ngày tốt lành, thì phải giữ gìn miệng lưỡi, đừng nói điều ác và lời gian dảo; phải lánh điều dữ, làm điều lành, tìm sự hòa bình mà đuổi theo, vì mắt Chúa đoái trông người công bình, tai Ngài lóng nghe lời cầu nguyện, nhưng mặt Ngài sấp lại nghịch với kẻ làm ác.
Dưỡng linh:
Sứ đồ Phi-e-rơ viết thư cho các tín hữu cả người Do-thái lẫn ngoại bang đang sống ngoài xứ Pa-lét-tin. Vì niềm tin và đời sống mới của họ trong Chúa Cứu Thế Jesus, họ phải trải qua sự bách hại từ nơi đồng hương của họ và trở thành đối tượng của sự tấn công của thế giới ngoại giáo thời lúc bấy giờ. Sự bách hại mà họ đối diện đó là sự bạc đãi, hà khắc, và nguyền rủa của những người trước đây là bạn cùng chia sẻ chung quan điểm thế tục với họ mà nay trở thành kẻ thù chỉ vì họ tin Chúa Jesus Christ (4:3-4). Trong xã hội, tại sở làm, ngay trong gia đình, các Cơ-đốc nhân đã trở thành mục tiêu của sự tấn công bằng lời nói lẫn hành động. Chính vì thế, sứ đồ Phi-e-rơ đã cho tín hữu của ông biết rằng họ được Đức Chúa Trời chọn lựa để thuộc về Ngài. Dẫu cho họ bị con người loại bỏ và từ khước đi nữa, nhưng Đức Chúa Trời xem họ là quý báu vì Ngài đã chọn họ thuộc về Ngài và hình thành họ nên một dân tộc thánh cho Ngài, với sứ vụ duy nhất là để rao giảng nhơn đức của Đấng đã gọi họ ra khỏi nơi tối tăm đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài (2:9).
Thay vì Cơ-đốc nhân trở nên cay đắng và thù hận vì lối đối xử đầy bất công của con người, họ cần phải sống trong tinh thần tha thứ, yêu thương và phó thác chính mình cho Đức Chúa Trời giống như Chúa Cứu Thế Jesus đã làm (2:22-25). Chính Chúa Jesus cũng đã bị con người loại bỏ nhưng được Đức Chúa Trời trân quý và Ngài trở thành hòn đá góc nhà, qua đó hội thánh của Đức Chúa Trời được hình thành. Sứ đồ Phi-e-rơ cho rằng không có lý do gì để Cơ-đốc nhân phải oán trách và tìm cách trả thù những người làm hại và ra tay tàn diệt đời sống của mình, vì chính hành động điên cuồng và dại dột của con người làm nên chương trình tuyệt vời của Đức Chúa Trời cho chính họ và cho hội thánh của Ngài. Để đưa ra một công thức chung về thái độ và cách xử sự của Cơ-đốc nhân trong mọi hành cảnh tương tự như độc giả của mình, sứ đồ Phi-e-rơ nói như thế này: “Rốt lại, hết thảy anh em phải đồng lòng đầy thương xót và tình yêu anh em, có lòng nhơn từ và đức khiêm nhường.” Thay vì oán hận và tìm cách trả thù những người làm hại mình, sứ đồ Phi-e-rơ khuyên nên có lòng thương xót, yêu thương, nhơn từ và đức khiêm nhường. Cơ-đốc nhân cần phải có lòng thương xót và yêu thương những người làm hại mình vì họ làm điều đó trong sự ngu muội của mình. Nếu họ biết Đức Chúa Trời như Cơ-đốc nhân biết thì chắc chắn họ đã không hành động như vậy. Đi xa hơn việc bày tỏ lòng thương xót, sứ đồ Phi-e-rơ nói Cơ-đốc nhân cần phải chúc phước cho những người làm hại mình thay vì tìm cách trả thù. Vì chính Đức Chúa Trời kêu gọi Cơ-đốc nhân đến nếp sống để chịu khổ và qua đó Đức Chúa Trời ban phước trên đời sống của người chịu khổ vì danh Chúa.
Hành động của những người bắt bớ và làm hại tín hữu thể hiện bằng cách lấy lời nói gian dối để vu cáo, tìm cách rỉ tai với những tin đồn bịa đặt để bôi nhọ danh dự và uy tín của Cơ-đốc nhân, và hùa nhau làm những việc gian ác để loại bỏ tín hữu ra khỏi vòng pháp luật chỉ vì lòng ghen ghét và ganh tị, giống như các thầy thông giáo và người Pha-ri-si đã từng đối xử với Chúa Jesus. Rất dễ cho Cơ-đốc nhân sẽ phản ứng và đối xử với kẻ thù của mình một cách giống cách bị kẻ thù đối xử, sứ đồ Phi-e-rơ khuyên tín hữu của ông không nên sống giống như kẻ thù của họ. Ngược lại, Cơ-đốc nhân “phải giữ gìn miệng lưỡi, đừng nói điều ác và lời gian dảo; phải lánh điều dữ, làm điều lành, tìm sự hòa bình mà đuổi theo.” Đó là dấu hiệu của người yêu mến sự sống của mình và muốn thấy những ngày tốt lành của cuộc đời mình. Người biết yêu mến linh hồn mình và muốn được Đức Chúa Trời ban phước và nhậm lời cầu nguyện của mình thì phải biết gìn giữ đời sống mình khỏi những điều xấu xa trên. Đức Chúa Trời chỉ đứng với và bênh vực những người kính sợ Chúa, biết gìn giữ đời sống mình trong lời nói và việc làm trong con đường tin kính. Nhưng Đức Chúa Trời sấp mặt nghịch lại và chẳng nghe lời cầu nguyện của người gian ác buông mình vào trong nếp sống bất kính bày tỏ qua lời nói và việc làm. Đức Chúa Trời làm bạn với người kính sợ Đức Chúa Trời và là kẻ thù của người gian ác. Chính những lời này mang lại sự an ủi và khích lệ cho các tín hữu của sứ đồ Phi-e-rơ ngày xưa là dường nào để họ tiếp tục theo đuổi nếp sống thánh thiện và công chính, phó mình cho “Đấng xử đoán công bình” là Đức Chúa Trời (2:23a).
Sống trên đời ai cũng một lần bị người khác làm tổn thương, bạc đãi, bất công, vu oan giáng họa v.v… Trong hoàn cảnh như thế, rất dễ dàng cho chúng ta tìm cách để báo thù. “Ăn miếng trả miếng” là phản ứng tự nhiên của con người sa ngã. Nhưng là con cái thật của Đức Chúa Trời, sứ đồ Phi-e-rơ nói chúng ta phải có một thái độ và phản ứng khác với con cái của ma quỷ. Đó là chúng ta phải để cho Đức Chúa Trời báo trả thay cho chúng ta, còn chúng ta thì chúc phước. Chúng ta càng chúc phước bao nhiêu, thì Đức Chúa Trời càng báo trả kẻ thù chúng ta bấy nhiêu. Con người báo thù thì chỉ gây thêm sự báo thù và không giải quyết được vấn đề tận gốc rễ. Hãy để cho Đức Chúa Trời báo thù thì hay hơn nhiều. Sự báo thù của Đức Chúa Trời là phương cách tốt nhất để giải quyết vấn đề “đến nơi đến chốn” và cách Ngài báo thù thì “đẹp” hơn nhiều so với cách con người báo thù. Cơ-đốc nhân không nên trả thù người khác nhưng hãy để cho Đức Chúa Trời báo thù. Trong Kinh Thánh cho chúng ta thấy nguyên tắc này; đặc biệt là trường hợp của vua Sau-lơ với Đa-vít. Khi Cơ-đốc nhân báo thù thì người khác có thể thù chúng ta và tìm cách lại hại chúng ta nhiều hơn. Nhưng khi Đức Chúa Trời báo thù thì chẳng ai có thể trả thù Đức Chúa Trời được! Chúng ta hãy nhớ điều này: Đức Chúa Trời là Đấng yêu thương nhưng cũng là Đấng công bình. “Ai gieo giống chi thì gặt giống nấy!” Hãy tiếp tục phó mình cho Đức Chúa Trời là “Đấng xử đoán công bình.” Ngài đã từng xử công bình cho Chúa Jesus thì Ngài cũng sẽ xử công bình cho chúng ta, mặc dầu phiên toà và bản án của Ngài mất nhiều thời gian chờ đợi nhưng rất chắc chắn và tuyệt đối công bình. Thật tạ ơn Chúa vô cùng!
Trong Mùa Khiết Tịnh (Season of Lent) chúng ta học đòi theo gương của Chúa Jesus yêu quý trong cách Ngài phản ứng và đối xử với những kẻ làm cho Ngài bị tổn thương, đau khổ, và thậm chí đóng đinh Ngài. Phi-e-rơ, một trong ba môn đồ thận cận nhất của Chúa Jesus, theo dõi và quan sát cách sống của Ngài trong trường thống khổ như thế nào. Và ông cũng cho thấy sự chịu đựng của Chúa mang lại phước hạnh cho những kẻ thuộc về Ngài như thế nào. Phi-e-rơ viết: “…vì Ðấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài; Ngài chưa hề phạm tội, trong miệng Ngài không thấy có chút chi dối trá; Ngài bị rủa mà chẳng rủa lại, chịu nạn mà không hề ngăm dọa, nhưng cứ phó mình cho Ðấng xử đoán công bình; Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhơn những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh” (1 Phi-e-rơ 2:21b-24).
Posted by Trần Trọng Nha