Sáng-thế ký (Genesis) 39:1-6

 
Vả, Giô-sép bị đem qua xứ Ê-díp-tô, thì Phô-ti-pha, người bổn xứ, làm quan thị vệ của Pha-ra-ôn, mua chàng nơi thay dân Ích-ma-ên đã dẫn đến. Giô-sép ở trong nhà chủ mình, là người Ê-díp-tô, được Ðức Giê-hô-va phù hộ, nên thạnh lợi luôn. Chủ thấy Ðức Giê-hô-va phù hộ chàng và xui cho mọi việc chi chàng lãnh làm nơi tay đều được thạnh vượng. Vậy, Giô-sép được ơn trước mặt chủ mình; chủ cắt chàng hầu việc, đặt cai quản cửa nhà, và phó của cải mình cho chàng hết. Từ khi người đặt Giô-sép cai quản cửa nhà cùng hết thảy của cải mình rồi, thì Ðức Giê-hô-va vì Giô-sép ban phước cho nhà người; sự ban phước của Ðức Giê-hô-va bủa khắp mọi vật của người làm chủ, hoặc trong nhà, hoặc ngoài đồng. Người giao hết của cải mình cho Giô-sép coi sóc, chẳng lo đến việc nào nữa, trừ ra các phần vật thực của mình ăn mà thôi. Vả, Giô-sép hình dung đẹp đẽ, mặt mày tốt tươi.
 
Dưỡng linh:
 
Sau biến cố đau thương bị các anh bán sang làm nô lệ tại Ai-cập, cuộc đời của Giô-sép bị nhận chìm vào trong bóng đêm mịt mù. Không ai trong gia đình, ngay cả các anh cũng không thể lần ra được tông tích của đứa người em mình bán cho bọn lái buôn Ích-ma-ên, nay sống sót ra sao? Mối thù hận đã được trả. Lòng ganh ghét được thỏa mãn. Chúng ta thấy Đức Chúa Trời đứng yên lặng hoàn toàn và không hề can thiệp để cứu một người vô tội như Giô-sép. Thế thì Đức Chúa Trời ở đâu trong cảnh hỗn mang của lòng gian ác và vô đạo?
 
Sau đoạn 37 của sách Sáng-thế ký, chúng ta thấy bổng dưng Kinh Thánh chuyển qua ký thuật những gì xảy trong cuộc đời và gia đình của Giu-đa trong đoạn 38. Giu-đa là ai? Chính là người có mưu đồ thâm độc để tìm cách bán em lấy tiền (37:26). Con người Giu-đa rất thực dụng: “bắn một viên đạn chết hai con chim.” Vừa loại bỏ được thằng em nằm mộng. Vừa kiếm được một mớ tiền bỏ túi. Đây là lời tiên tri về con người Giu-đa thứ hai trong Tân Ước: Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Kẻ thệ phản! Hậu quả của việc làm Giu-đa nay bắt đầu đổ đến trên chính ông và gia đình. Lưỡi gươm công bình và thánh khiết của Đức Chúa Trời bắt đầu giơ ra tàn diệt và hủy hoại gia đình Giu-đa. Mọi việc bắt đầu bằng quyết định sai lầm của Giu-đa khi đi lấy vợ người Ca-na-an. Sau đó Đức Chúa Trời đã cất đi mạng sống của hai đứa con trai vì chúng thừa hưởng bản tính gian ác của cha mẹ chúng. Và rồi, cảnh lường gạt dẫn đến loạn luân xảy ra trong gia đình của Giu-đa, để rồi cho ra đời hai nhân vật Phê-rết và Sê-rách. Điều trớ trêu là chúng vừa là cháu nội mà cũng vừa là con của Giu-đa! Đây là sự báo trả của Đức Chúa Trời về việc làm của Giu-đa đối với Giô-sép mà Kinh Thánh muốn ghi lại. Ai đọc những điều này phải lấy làm kinh hoàng và kính sợ về việc làm của một Đức Chúa Trời công chính và thánh khiết.
 
Sang đoạn 39 của Sáng-thế ký, chúng ta thấy ký thuật những gì xảy ra trong đời sống của Giô-sép nơi xứ người. Hoàn toàn tương phản lại với hình ảnh của Giu-đa. Tận nơi đất nước xa xôi, ân sủng và ơn phù trợ của Đức Chúa Trời vẫn theo đuổi cuộc đời của Giô-sép mà xuống phước cho. Dẫu cho bị người ta tìm cách làm hại, sống trong cảnh nô lệ, nhưng Đức Chúa Trời vẫn đứng với Giô-sép. Dường như chúng ta không hề thấy đề cập đến những chi tiết Giô-sép thờ phượng Đức Chúa Trời. Nhưng qua việc Ngài chúc phước cho chàng, chúng ta biết chắc rằng Giô-sép đã hết lòng nhờ cậy Chúa và sống giữ lòng kính sợ Ngài. Chúng ta thấy Đức Chúa Trời đã chúc phước cho cuộc đời của Giô-sép trên nhiều phương diện khác nhau, từ tinh thần cho đến thể xác. “Vả, Giô-sép hình dung đẹp đẽ, mặt mày tốt tươi.” Sự việc Đức Chúa Trời chúc phước cho Giô-sép là dấu hiệu Ngài ấn chứng cho cuộc đời của chàng đang nằm trong chương trình tốt lành của Ngài. Điều này mang lại niềm an ủi lớn lao cho Giô-sép trong cảnh khốn cùng và cô đơn biết là dường nào!
 
Mỗi người chúng ta theo Chúa đều chọn cho mình một con đường để đi, một cung cách cư xử với những người chung quanh. Tất cả những điều này bày tỏ nhận thức của chúng ta về Chúa, đức tin chúng ta đối với Ngài, và bản chất đời sống thuộc linh của chúng ta. Tuy nhiên, những gì chúng ta làm đều sẽ có hậu quả của nó và có được Đức Chúa Trời chúc phước hay không? Chúng ta không thể trốn chạy Đức Chúa Trời về những hành động và việc làm của mình đối với người khác. Vấn đề là thời gian mà thôi. Đôi khi chúng ta làm điều gian ác đối với người khác và dường như thành công tốt đẹp. Nhưng điều đó không có nghĩa rằng Đức Chúa Trời đồng ý việc chúng ta làm! Điều quan trọng là cuộc đời của chúng ta có được Đức Chúa Trời chúc phước hay không? Người được Đức Chúa Trời chúc phước dẫu cho phải bị đặt trong cảnh cùng khốn đi chăng nữa, phước hạnh và sự thương xót sẽ theo người đó (Thi-thiên 23:6). Sự chúc phước của Chúa sẽ thấm nhuần tinh thần và thể xác của người đó, đến nỗi mọi người chung quanh đều nhận chân ra được sự tươi mát và ngọt ngào của tâm hồn bên trong. Ngược lại, người bị Đức Chúa Trời rủa sả thì sẽ chẳng bao giờ được yên nghỉ trong tâm hồn, và điều này sẽ lộ ra trong gương mặt của người đó. Người đó sẽ đi từ sai lầm này đến sai lầm khác, và cuối cùng sẽ dẫn đến sự hủy diệt chính mình và gia đình của mình.
 
Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa, xin giúp con sống tránh xa con đường gian ác mà đeo đuổi con đường yêu thương đẹp lòng Ngài. Xin hướng dẫn con đi trong con đường công chính và sẵn sàng chịu khổ vì Ngài để được Ngài chúc phước. Xin cho đời sống con là cớ tích để người khác có thể thấy và cảm tạ Chúa về một cuộc đời được Ngài chúc phước thật sự. Amen!
 
Posted by Trn Trng Nha