2 Cô-rinh-tô (Corinthians) 4:16-18

 
Vậy nên chúng ta chẳng ngã lòng, dầu người bề ngoài hư nát, nhưng người bề trong cứ đổi mới càng ngày càng hơn. Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng, vô biên, bởi chúng ta chẳng chăm sự thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy.
 
Therefore we do not lose heart, but though our outer man is decaying, yet our inner man is being renewed day by day. For momentary, light affliction is producing for us an eternal weight of glory far beyond all comparison, while we look not at the things which are seen, but at the things which are not seen; for the things which are seen are temporal, but the things which are not seen are eternal.
 
Dưỡng linh:
 
Sanh, lão, bệnh, tử là quy luật tất cả mọi người đều phải đi qua. Cơ-đốc nhân không được miễn trừ khỏi quy luật này. Sứ đồ Phao-lô cũng là con người như chúng ta. Ông đi qua bao thăng trầm trong đời sống, tạo nên nhiều đổi thay từ tinh thần đến thể xác. Trong phần kinh văn trên (4:7-15), Phao-lô nói đến những từng trải đau khổ trong cuộc đời theo Chúa và phục vụ Ngài. Những điều này làm cho thể xác của ông ngày càng trở nên già nua và tàn tạ. Đã là con người, Phao-lô chắc có những lúc nhìn vào chính mình cảm thấy buồn bã và chán nản, thậm chí có lúc tự hỏi rằng theo Chúa và phục vụ Ngài mà chịu quá nhiều đau khổ như thế để được cái gì? Chính những giây phút này ông phải tự khám phá cho mình một lối thoát trong tư tưởng và câu trả lời cho tất cả vấn nạn trong đời sống. Chỉ có một trong hai thái độ Phao-lô phải chọn trong lúc này: (a) để cho những khổ đau và thử thách nhận chìm cuộc đời mình xuống và đi vào quên lãng; hay (b) sống vượt lên trên tất cả với cái nhìn xuyên qua bức màn đen tối của hoạn nạn thử thách hiện tại, chuẩn bị chính mình đi thẳng vào tương lai rạng rỡ đời đời. Nói cách khác, Phao-lô phải xây dựng cho mình thái độ tích cực hay tiêu cực khi đối diện với thực tại của đời sống. Kết cuộc, ông đã chọn cho mình thái độ tích cực thay vì tiêu cực.
 
Sứ đồ Phao-lô không phủ nhận thực tại nhưng không để cho thực tại hãm ép mình, khiến ông đi đến chỗ ngã lòng. Trong nguyên văn, “ngã lòng” là một từ ngữ được dùng diễn tả việc từ bỏ chính mình để đi đến chỗ hoàn toàn chấp nhận hoàn cảnh cách ương hèn. Ông không để cho sự “hư nát” của thân xác hoành hành trong tâm trí và tình cảm của mình, nhưng chiến thắng nó bằng cách đánh đổi nó với sự làm nên mới con người bề trong. Phao-lô không thể chận đứng thời gian hay làm chậm tiến trình “lão hóa” của thân thể. Điều ông có thể làm là dùng tiến trình “lão hóa” như là phương tiện ân sủng của Chúa làm cho con người bề trong mỗi ngày càng đổi mới, trở nên giống Chúa Cứu Thế Jesus và chuẩn bị chính mình cho sự vinh hiển đời đời. Phao-lô được mở mắt ra để thấy vinh hiển của cõi đời đời không có gì có thể ví sánh được. Khi thấy được điều này thì những khổ đau trong hiện tại trở thành vô nghĩa và không còn làm vướng bận tâm trí của ông.
 
Càng trở về già, con người càng muốn níu kéo lấy thời gian và tìm đủ mọi cách để tập luyện thân thể và ăn uống kỹ lưỡng hơn, với hy vọng kéo dài cuộc đời của mình được ngày nào hay ngày nấy! Con người không ai muốn đối diện với sự thật phủ phàng của cuộc đời. Tuy nhiên, chúng ta không thể đi lùi lại thời gian và chận đứng những gì có thể xảy đến mà không do chúng ta quyết định. Tìm cách níu kéo lại thời gian và tránh thử thách hoạn nạn bất như ý trong đời sống dường như là điều hoàn toàn bất năng đối với con người. Thậm chí, chúng ta cũng không thể ngăn cản được những điều người khác muốn làm hại chúng ta. Tất cả những điều này là một phần của đời sống con người sau sự sa ngã. Đừng bao giờ phung phí thì giờ và sức lực của tâm trí để vật lộn và lý lẽ với chúng. Điều chúng ta có thể làm là nhìn thẳng vào chúng và đón nhận chúng như là phương tiện và món quà của ân sủng Đức Chúa Trời muốn ban cho chúng ta để biến đổi người bề trong ngày càng hơn, và chuẩn bị chúng ta cho một tương lai vinh hiển đời đời. Một tương lai rạng rỡ vượt quá trí tưởng tượng và hiểu biết của con người trong hiện tại. Tất cả mọi sự mà chúng ta thấy hiện tại đều sẽ qua đi, ngay cả thân xác mà chúng ta đang mang mỗi ngày. Chỉ có những gì mà sự cứu rỗi trong Chúa Jesus mang đến cho chúng ta, trong đó, tâm linh được biến đổi và thân xác được biến hóa sẽ tồn tại đời đời. Đó là những gì thật sự còn lại sau khi một cuộc đời hiện ra và đi qua trên trần gian này.
 
Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ Ngài vì sự cứu rỗi Ngài ban cho con trong Chúa Jesus Christ đã thay đổi nhân sinh quan và thế giới quan của con. Xin cho con vui lòng chấp nhận những gì con không thể thay đổi được. Nhưng xin ban cho con cặp mắt thiêng liêng để nhìn xuyên qua những gì của thực tại thấu suốt vào cõi đời đời vinh hiển. Xin giúp con nhận biết mỗi ngày là một món quà Chúa ban cho để chuẩn bị chính mình con sự vinh hiển hầu đến, là điều không gì trên trần gian này có thể so sánh được. Amen!

Posted by Trn Trng Nha